Lại một truyện ma nữa của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Đêm khuya vắng vẻ,
nghe chuyện ông kể rợn tóc gáy. Bóng ma hiện về đòi nợ ngày xưa. Câu truyện
khuyên con người tu nhân tích đức để phúc hậu về sau. Nghe truyện không khỏi rùng
mình.
Lại một truyện ma nữa của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Đêm khuya vắng vẻ,
nghe chuyện ông kể rợn tóc gáy. Bóng ma hiện về đòi nợ ngày xưa. Câu truyện
khuyên con người tu nhân tích đức để phúc hậu về sau. Nghe truyện không khỏi rùng
mình.
25 tháng 6, 2020 ·
Sau 1/4 thế kỷ du mục khắp nơi trên vỏ trái đất, tui đúc rút ra kinh
nghiệm thế này
Đến Thụy Điển mới biết mặt trời cũng thích ngủ nướng.
Đến Hong Kong mới biết xinh đẹp cỡ minh tinh cũng đeo khẩu
trang.
Đến Hà Lan mới biết con người sống dưới mực nước biển.
Đến Thái Lan mới biết giới tính chỉ là để tư thế đi...tè.
Đến Nga mới biết Vodka chỉ là một loại nước giải khát.
Đến Hawaii mới biết phụ nữ không cần phải mặc áo dzú.
Đến Brazil mới biết đồ thiếu vải cũng là quốc phục.
Đến Hàn Quốc mới biết phụ nữ đẹp không phải do bẩm sinh.
Đến Anh quốc mới biết kết cục hạnh phúc mãi mãi về
sau trong truyện cổ tích đều là hư cấu.
Đến Nhật Bản mới biết ngay cả tội phạm cũng vô cùng
lịch sự lễ độ.
Đến Mexico mới biết có thể đi Mỹ bằng đường hầm.
Đến Canada mới biết diện tích lãnh thổ lớn hơn Trung
Quốc nhưng dân số còn kém Bắc Kinh.
Đến Trung Quốc mới biết mười người hết chín người
lừa đảo, người còn lại đang tập khí công.
Đến Mỹ mới biết bất kể là ai, bạn đều có thể kiện
họ ra toà.
Đến Úc mới biết ngay cả con chuột cũng có thể xài hàng hiệu
là cái túi bằng da kanguru.
Đến Thuỵ Sĩ mới biết nếu có ít hơn 1 triệu USD mà đòi mở
tài khoản ngân hàng sẽ bị cười thúi mũi.
Đến Áo mới biết người ăn xin nào cũng có thể đàn ít
nhất một bản nhạc.
Đến Vatican mới biết dù đứng ở bất kỳ vị trí nào
trong nước cũng có thể bắn chết chim ở tận nước Ý.
Đến Việt Nam mới biết không chỉ có 5 anh em trên 1 chiếc xe
tăng mà có hơn 90 triệu dân cùng đứng trong chiếc xe tăng ấy: Điện tăng, xăng
tăng, thuế tăng, học phí tăng, nước tăng...
(Sưu tầm) Fb Dung Do Huu
ĐỌC VÀ NGẪM.
Một bầy ếch đi dạo trong rừng và có hai con bị rơi xuống một cái hố
sâu.
Tất cả các con ếch còn lại trong bầy đều bu quanh miệng hố để kéo
chúng lên.
Nhưng khi thấy cái hố quá sâu, cả bầy liền nói với hai con ếch rằng
chúng chỉ còn nước chết mà thôi.
Hai con ếch bỏ ngoài tai những lời bình luận đó và cố hết sức nhảy lên
khỏi miệng hố.
Những con ếch kia lại nói với chúng đừng nên phí sức, rằng chúng chỉ
còn nước chết.
Sau cùng, một con ếch phía dưới nghe theo những gì cả bầy đã nói, nó
liền bỏ cuộc và thở một cái cuối cùng ngã lăn ra chết trong sự tuyệt vọng.
Con ếch còn lại tiếp tục cố gắng nhảy. Một lần nữa cả bầy xúm lại và
thét lên khuyên nó hãy thôi.
Nó càng nhảy mạnh hơn nữa. Cuối cùng nó nhảy được lên bờ. Cả bầy liền
vây quanh và hỏi nó:
"Anh không nghe tụi tôi nói gì hay sao?".
Thì ra con ếch này bị nặng tai.
Nó tưởng cả bầy ếch đã động viên nó suốt khoảng thời gian vừa qua.
Có một sức mạnh sống và chết nơi miệng lưỡi chúng ta.
Một lời động viên khích lệ cho một người đang bế tắc có thể vực người ấy
dậy và giúp người đó vượt qua khó khăn.
Nhưng cũng lời nói có thể giết chết một người trong cơn tuyệt vọng.
Do đó, hãy cẩn thận với những gì chúng ta nói ra.
Bất kỳ người nào cũng có thể nói những lời hủy diệt để cướp đi tinh thần
của những người đang ở trong hoàn cảnh khốn khó. Quý báu thay là những ai dành
thì giờ để động viên và khích lệ người khác.
(St Fb Phuong Duong).
Đường liên kết của video https://youtu.be/dX453kixMHs
Sir Charles Spencer Chaplin KBE (16 tháng 4 năm 1889 – 25 tháng 12 năm 1977) là một nam diễn viên, nhà làm phim và nhà soạn nhạc người Anh nổi tiếng trong kỷ nguyên phim câm. Ông đã trở thành một biểu tượng trên toàn thế giới thông qua nhân vật màn ảnh của mình, Sác-lô, và được coi là một trong những nhân vật quan trọng nhất trong lịch sử điện ảnh. Sự nghiệp của ông kéo dài hơn 75 năm, từ thời thơ ấu ở thời đại Victoria cho đến một năm trước khi ông qua đời vào năm 1977, bao gồm cả sự tán dương và tranh cãi.
Ông đã để lại cho đời một kho tàng khổng lồ về những phim câm nhưng đầy
chất liệu của cuộc sống. Có thể chỉ là những phim đen trắng thôi nhưng đủ để
người đời thấy được đủ màu tươi sáng, đủ vị đắng cay cuộc đời. Ông càng trở nên
vĩ đại vì ngay cả trên phim, ông cũng không nhiều lời. Im lặng, đôi khi đưa đến
con đường vĩ đại. Không cần nghị quyết, ông trở thành VĨ NHÂN.
Lời trăn trối của vua hề
Charlot
Trước lúc mất ở tuổi 88, vua hề Charlie Chaplin phát biểu 4 điều như
sau:
1. Không có gì vĩnh cửu trong thế giới này, kể cả những phiền muộn của
chúng ta.
2. Tôi thích đi dạo dưới trời mưa, vì không ai có thể nhìn thấy nước mắt
của tôi.
3. Ngày mất mát lớn nhất trong cuộc đời là ngày chúng ta không cười.
4. Sáu bác sĩ giỏi nhất trên thế giới là : mặt trời, sự nghỉ ngơi, luyện
tập, ăn kiêng, lòng tự trọng, bạn bè.
Hãy thực hiện 4 điều đó trong tất cả các giai đoạn của cuộc đời mình
và hãy tận hưởng cuộc sống khỏe mạnh...
Nếu bạn nhìn thấy mặt trăng, bạn nhìn thấy vẻ đẹp của Thượng đế...
Nếu bạn nhìn thấy mặt trời, bạn nhìn thấy sức mạnh của Thượng đế...
Nếu bạn nhìn thấy tấm gương, bạn nhìn thấy tác phẩm đẹp nhất của Thượng
đế.
Hãy tin điều đó. Tất cả chúng ta là du khách. Thượng đế là hãng du lịch
của chúng ta, người quyết định lộ trình, đặt chỗ, định hướng...Hãy tin Thượng đế
và tận hưởng cuộc sống.
Cuộc đời là một chuyến du hành.
Vì vậy hãy sống ngày hôm nay! . Ngày mai có thể sẽ không đến.***
(ST từ TinhhoaTV.vn)
Charlie Chaplin The Vagabond 1916 hài saclo