THÚ VUI CỦA NGƯỜI GIÀ

Thứ Sáu, 29 tháng 10, 2021

Truyện cười nước ngoài

 1. Ngày đẹp trời nghĩa là gì?

Sherlock Holmes và bác sĩ Watson đi cắm trại. Hai người nằm ngủ cạnh nhau. Gần sáng, Holmes lay bạn dậy và hỏi:

- Watson, nhìn xem, anh thấy cái gì?

- Tôi thấy rất nhiều sao.

- Vậy theo anh, điều này có nghĩa là gì?

- Nghĩa là chúng ta sẽ có một ngày đẹp trời. Còn anh?

- Theo tôi, điều này có nghĩa là ai đó đã đánh cắp cái lều của chúng ta.

2. Ai cũng tự trọng, trừ một người

Trong dịp nghỉ hè, nhà văn Victor Hugo đến một ngôi làng xinh đẹp. Cuộc sống ở đây thật thanh bình, ngày nào ông cũng thả ngựa gặm cỏ trên cánh đồng, còn mình thì lim dim tựa gốc cây tìm ý tưởng... Một hôm, choàng dậy thì ông đã thấy con ngựa biến mất. Tức điên lên, nhà văn bổ đi tìm nhưng vô ích. Thất thểu về nhà, gặp một ông cụ nông dân đi dạo trên đường, nhà văn than phiền về con ngựa. Ông cụ nhìn Hugo như một "quái vật" rồi khẽ đáp:

- Làng này toàn người tự trọng cả, không ai làm chuyện ấy đâu.

Chợt cụ sực nhớ ra: À, mà này, cách đây mấy hôm, nghe nói có cái ông nhà văn gì đấy từ Paris đến. Hay là...

Nhà văn Victor Huygo đã để lại cho đời tiểu thuyết Những người khốn khổ, mô tả xã hội Pháp cả một thời Hậu Phục hưng,Thời kỳ cách mạng tư sản Pháp. Bạn đã đọc chưa?

3. Balzac bói chữ

Honoré de Balzac rất thích bói chữ. Ông vẫn tự cho mình có tài về khoản này.

Một hôm, một bà cụ đưa cho ông xem một cuốn vở đã cũ và nhờ ông đoán giúp tính tình, số phận của cậu học trò đó.

Honoré de Balzac chăm chú xem cuốn vở, lật đi lật lại hồi lâu rồi nhận xét:

- Xin lỗi bà, dầu điều này có làm bà phiền lòng, tôi cũng buộc phải nói thẳng ra rằng, đứa bé này cẩu thả, đần độn. Sau này may mắn lắm nó cũng chỉ làm nổi một chức thầy ký tỉnh lẻ là cùng.

Khi Balzac ngừng lời, bà cụ chậm rãi nói:

- Ông Balzac ạ, lẽ nào ông lại không nhận ra bà giáo cũ và cuốn vở của ông?

“Tấn trò đời” là tác phẩm nổi tiếng của ông. Hơn trăm tập ông viết suốt cả cuộc đời đã đưa tên tuổi của ông thành nhà văn lỗi lạc của chú gà trống Goloa.  

TRUYỆN CƯỜI Nước Ngoài https://youtu.be/XieJ1w3wH9Q

Thứ Ba, 26 tháng 10, 2021

Con cừu tội lỗi

 

Vào khoảng thời gian khó khăn khốn đốn, khi nỗi buồn tràn ngập vương quốc động vật, một bệnh dịch khủng khiếp đã lan tràn khắp cả khu rừng khiến nhiều sinh vật lăn ra chết. Dịch bệnh ngày càng lan tràn mà không có cách gì cứu chữa.

Một lệnh triệu tập được ban hành, tất cả các loại động vật lớn nhỏ nhận được lệnh đều phải tập họp lại giữa khu rừng. Sử tử - chúa tể muôn loài bắt đầu lên tiếng:

"Hỡi muôn loài!" chúa tể gầm lên, "Chúa trời đã ban lệnh trừng phạt đến khu rừng của chúng ta. Vậy nên chúng ta phải nhổ tận gốc kẻ nào đã gây ra tội lỗi khiến đức ngài nổi giận trước khi tất cả đều bị diệt vong. Mỗi kẻ trong các ngươi hãy ngẫm suy từ trong tâm và hãy tự thú nhận những lỗi lầm của mình, như vậy chúng ta mới có thể trừ bỏ được tai họa.

Nói là làm, sư tử lên tiếng, đầu tiên trần tình về lỗi lầm của mình để muôn loài noi theo. "Một ngày nọ, ta đã giết một người đàn ông trong lúc ta đang đi tuần tra khu rừng. Ta có nhiệm vụ bảo vệ khu rừng này, bảo vệ muôn loài, trái tim ta mang nặng trọng trách nên khi gặp con người kia, ta đã xông vào tấn công và giết chết người đàn ông đó. Ta thấy mình đã phạm tội rồi, hãy phán xét tội ác của ta đi". Sư tử thống thiết kêu lên như một lời ăn năn hối lỗi.

Tất cả muôn loài đều khóc nấc lên: "Ai có thể đổ lỗi cho chúa tể sơn lâm cao quý của chúng ta cơ chứ. Chẳng qua là vì ngài mang trọng trách lớn bảo vệ an toàn cho muôn loài khỏi nguy hiểm từ những kẻ hai chân. Chắc chắn chúa trời sẽ tha thứ cho lỗi lầm của ngài thôi".

Tiếp theo con sói nói: "Tôi cũng xin thú nhận tội lỗi của tôi. Trong lúc tôi đang lảng vảng gần bìa rừng với cái bụng trống rỗng và đói cồn cào, tôi tình cờ nhìn thấy một con dê mẹ và những con dê con đang gặm cỏ non gần đó. Và thế là tôi lao đến xé thịt con dê mẹ và ăn hết lũ dê con, mặc dù tôi biết chỉ cần một con dê cũng đủ để tôi ăn rồi". Sói sụt sịt khóc, "nhưng vì tôi đói quá"…

"Đúng là ngươi đã phạm tội", các loài vật nói. "Nhưng chắc chắn ngươi được tha thứ vì cơn đói khát đã che khuất suy nghĩ của ngươi. Chúng ta không nên trách điều đó".

Thế là cuộc họp nhận tội lỗi tiếp tục với những kẻ săn mồi trong rừng đều thú nhận những cuộc tàn sát và trộm cắp của mình. Các con vật đều được miễn những tội ác bởi chúng đều nêu được lý do để giảm nhẹ tội lỗi.

Sau cùng, một con cừu lên tiếng: "Tôi cũng có một tội xin được thú nhận với mọi người. Hôm trước, tôi rất đói, vì một vài lý do nào đó mà ông chủ của tôi đã quên không dẫn tôi ra đồng cỏ ăn như thường lệ. Vậy nên tôi đã ăn một ít rơm mà ông chủ tôi đã đặt trong ủng của ông ấy để chân khỏi bị đau vậy nên có lẽ chân ông ấy sẽ bị chà sát vào ủng".

"Làm thế nào mà người lại dám làm vậy" - sử tử gầm lên.

"Đồ trộm cắp" - một con rắn rít lên.

"Kẻ tội lỗi kia! Phải xử nó" - Tất cả các con vật cùng thét lên và xông vào con cừu tội lỗi rồi xé nó ra thành từng mảnh chia nhau.

Phải chăng kẻ yếu là kẻ phải chịu thiệt thòi khi không có khả năng tự bảo vệ?

Sưu tầm lại từ Fb Bùi Thế Tâm.

Đường liên kết của video   https://youtu.be/lBY9aJ954_4

Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2021

Con thuyền Không bến

 

Sáng tác: Đặng Thế Phong
Trình bày: Trang Mỹ Dung

Đêm nay thu sang cùng heo may
Đêm nay sương lam mờ chân mây
Thuyền ai lờ lững trôi xuôi dòng
Như nhớ thương ai chùng tơ lòng

Trong cây hơi thu cùng heo may
Vi vu qua muôn cành mơ say
Miền xa lời gió vang thông ngàn
Ai oán thương ai tàn mơ màng

Lướt theo chiều gió
Một con thuyền, theo trăng trong
Trôi trên sông thương, nước chảy đôi dòng
Biết đâu bờ bến

Thuyền ơi thuyền trôi nơi đâu
Trên con sông thương, nào ai biết nông sâu?
Nhớ khi chiều sương, cùng ai trắc ẩn tấm lòng.
Biết bao buồn thương, thuyền mơ buồn trôi xuôi dòng

Bến mơ dù thiết tha, thuyền ơi đừng chờ mong
ánh trăng mờ chiếu, một con thuyền trong đêm thâu
Trên sông bao la, thuyền mơ bến nơi đâu.

Đường liên kết của video https://youtu.be/QBniBYMa8ys

 

Thứ Tư, 13 tháng 10, 2021

SƯU TẦM TRUYỆN NGẮN NGUYỄN NGỌC NGẠN

 

ĐứA CON BẤT HIẾU

Cuộc đời thật lắm éo le. Một mẹ nuôi được 9 đứa, nhưng 9 đứa chưa chắc đã nuôi một mẹ. Những đứa con có những cá tính khác nhau. Những toan tính khác nhau ấy được nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn diễn tả trong truyện ngắn “Đứa con bất hiếu” mà tôi trích dẫn dưới đây. Bạn đọc có thể cho một lời bình, một ý tưởng nào đó để chúng ta phải là người HIẾU NGHĨA trước khi trở thành NGƯỜI TỬ TẾ. Cảm ơn các bạn.

 Đường liên kết của video  https://youtu.be/9xTHQnFMxow