THƯƠNG
Bến xưa đợi mãi con đò
Người xưa đâu vắng câu hò chơi vơi
Đêm thâu gội ánh trăng ngời
Triền đê gió lộng xa vời tiếng ve
Trâu nằm trốn nắng lùm tre
Một bầy sáo sậu xập xòe bay quanh
Anh cười mắt sáng long lanh
Tình đầu chớm nở tươi xanh đợi chờ
Mẹ già tóc bạc phơ phơ
Hao gầy dáng bố từng giờ chở che
Cơm khoai ăn với muối mè
Canh rau, cà pháo mà nghe ấm lòng
Đẩy đưa chèo lái qua sông
Gió phiêu du cuốn theo dòng đời trôi
Tha hương lạc xứ quê người
Nôn nao thương nhớ một thời ngây thơ...
Thạch Thảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét