Chuyện XÓM ĐẠO rất hay, vừa hiểu được giai đoạn đi cư 1954, vừa hiểu
thêm về đạo công giáo.
Nghe xong truyện Xóm Đạo của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn
tôi như được sống trong thời kỳ di cư của dân miền Bắc vào những năm 1954 măc
dù phải đến 10 năm sau tôi mới được sinh ra. Tôi đã được lớn lên trong từng lời
ru, lời kể của Mẹ tôi về giai đoạn lịch sử này. Một điều rất kỳ diệu là chuyện
Mẹ tôi kể rất gần với truyện Xóm đạo của nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn. Có lẽ trong
giai đoạn đó thì đời sống của các trại định cư của dân công giáo đều như nhau.
Và trong những câu chuyện của Mẹ tôi còn chất chứa những nỗi niềm nhớ quê hương
miền Bắc trong những ngày đầu ổn định cuộc sống tại trại định cư. Chân thành cảm
ơn nhà văn Nguyễn Ngọc Ngạn đã lưu lại những cảm xúc tuyệt vời này. (Lời tâm sự của bạn Chu An Tuấn).
XÓM
ĐẠO là một câu chuyện buồn, rất buồn. Người thanh niên bị ràng buộc bởi tôn giáo
mà từ bỏ tình yêu, từ bỏ những rung động trái tim, để rồi tiếc nuối khôn nguôi.
Câu chuyện kết thúc buồn. Thày Thông, xôi
hỏng, bỏng không. Đời là vậy, mấy khi yêu mà đã được yêu. Tôi cắt truyện thành
4 phần. Ảnh sưu tầm từ tất cả các nhà thờ đẹp Việt Nam và thế giới. Có thể ảnh
bị mờ. Cảm ơn nhà văn đã không đăng ký bản quyền đẻ mọi người sử dụng tác phẩm
của ông. Các bạn cùng sưu tầm, thưởng thức.
. (Tôi đã đổi tên và đưa sang kênh Hung Danmanh – kênh viết Hoa)
Đường liên kết của video THÀY THÔNG 1
Đường liên kết của video THÀY THÔNG 2
Đường liên kết của video THÀY THÔNG 3
Đường liên kết của video THÀY THÔNG 4
Những 13 tiếng cơ đấy, bạn có đủ thời gian không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét